Saturday, September 24, 2016

#002: Thật vô lý khi Bộ Giáo Dục Vietnam thí điểm môn tiếng Trung là ngoại ngữ thứ nhất dựa trên số lượng người Trung Hoa đông nhất thế giới!!!

Hôm nay đọc bài báo [1] , [2] và [3], Bộ Giáo Dục Vietnam đưa tin về chương trình dạy môn tiếng Nga, tiếng Trung từ lớp 3 đến lớp 12 và sẽ thí điểm dạy như ngoại ngữ thứ nhất vào năm học tới, năm 2017.

Thật vô lý khi bộ giáo dục Vietnam giải thích dựa trên lý do là "Tiếng Trung được sử dụng nhiều nhất thế giới vì lượng người sử dụng đông nhất thế giới"  [3]

Nghe tin trên, cảm thấy lo lắng cho đất nước Vietnam chúng ta.  Tại sao vậy?


Một người ham học hỏi và biết được nhiều ngoại ngữ là một điều tốt cho đất nước.  Điều này không ai chối cải.

Điều ở đây muốn nói là chúng ta nên chọn ngoại ngữ nào để đưa vào hệ ngoại ngữ thứ nhất trong các trường học? Điều này rất quan trọng cho tương lai của bạn, cho con cháu của bạn cho đất nước để được phát triển mạnh.


Thử hỏi bản thân bạn hoặc những người đã từng học ngoại ngữ, đã bỏ bao nhiêu thời gian để học và để được thành thạo một ngoại ngữ nếu học tại Vietnam?  Ít nhất cũng hơn 6 năm, đúng không?

Vì thế chúng ta không nên lãng phí thời gian học tập cho chính bạn, cho người dân và cho đất nước. Thời gian rất cần thiết để góp sức xây dựng đất nước đi lên.


Theo bạn, ngoại ngữ nào được sử dụng nhiều nhất thế giới?

Thật vô lý khi nói rằng Tiếng Trung là ngôn ngữ được sử dụng nhiều nhất thế giới dựa theo số lượng người Trung quốc rất đông!!! [3].   Điều này bóp méo sự thật!!!

Khi nói đến thế giới là phải dựa trên nhiều nước mà đa số người dân ở nước đó có thể sử dụng ngoại ngữ đó.


Vào thời điểm 2016, dựa theo thống kê [4], [5], [6] dân số trên thế giới có cở chừng 7.5 tỷ.  Trong khi đó dân số ở Trung Quốc chiếm 1.4 tỷ.  Dân số người Trung Quốc ở nước ngoài trên toàn thế giới chiếm 50 triệu rãi rác ở nước sau:
  • Thailand = 9.39 triệu
  • Indonesia = 7.67 triệu
  • Malaysia = 6.65 triệu
  • USA = 3.79 triệu
  • Singapore = 2.54 triệu
  • Myanmar = 1.63 triệu
  • Canada = 1.48 triệu
  • Philippines = 1.35 triệu
  • Peru = 1.3 triệu
  • Vietnam = 970 ngàn và
  • những nước còn lại thì rất ít.

Thailand là nước có nhiều người dân Trung Quốc nhất. Tính theo tỷ lệ % thì tổng số người Trung Quốc ở Thailand là 13%.  Ở Thailand, tiếng Anh là ngoại ngữ bắt buộc phải học từ lớp 1 đến lớp 12.  Khi bạn đi du lịch đến Thailand, bạn sẽ phải dùng tiếng Anh để nói chuyện với người Thái và mọi người du khách khác.  Hầu như không ai sử dụng tiếng Trung để nói chuyện với người Thái.

Ở Singapore tổng số người Trung Quốc là 45%.  ngôn ngữ chính là tiếng Anh.  Tất cả người dân ở Singapore đều nói tiếng Anh rất tốt.

Ở Vietnam người dân Trung Quốc chiếm 970 ngàn. Tính theo tỷ lệ % thì tổng số người Trung Quốc ở Vietnam là 1.02%.  Khi du khách nước ngoài đến Vietnam, họ sử dụng tiếng Anh là chính. Trong khi đó tiếng Anh của chúng ta vẫn còn rất yếu.

Tương tự ở các nước Indonesia, Malaysia, Philippines cũng vậy, tất cả đều sử dụng tiếng Anh. 
Dựa theo thống kê trên người Trung Quốc sống ở Thailand là 14%, Singapore là 45% và Malaysia là 22% nhưng ngoại ngữ chính ở những nước này vẫn là tiếng Anh.  Tiếng Anh là môn học bắt buộc ở trường học tại những nước này. 

Đặc biệt là nước Singapore, gần một nữa đất nước Singapore là người gốc Trung Quốc vậy tại sao không sử dụng tiếng Trung mà ngược lại sử dụng tiếng Anh là ngoại ngữ chính?   Nhờ tiếng Anh mà Singapore trở thành một nước vững mạnh như ngày nay.
    
Ở Mỹ người dân Trung Quốc chiếm 3.79 triệu. Tính theo tỷ lệ % thì tổng số người Trung Quốc ở Mỹ là 1.16%.  Dựa theo thống kê [7], ngoài tiếng Anh là ngôn ngữ chính, ngoại ngữ phổ biến ở trường học được xếp hạng theo thứ tự như sau:  Tây Ban Nha (50.6%),  Pháp (12.7%), ký hiệu của Mỹ (7.0%), Đức (5.5%), Ý (4.6%), v.v...Tiếng Trung còn ở sau tiếng Nhật nữa.

Ở Nam Mỹ, ngoại ngữ phổ biến xếp hạng theo thứ tự như sau: tiếng Anh, Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha, Pháp, Ý và Đức.  
 

Ở Châu Âu dựa theo thống kê [8], ngoại ngữ phổ biến ở trường học được xếp hạng theo thứ tự như sau:  Anh (94%), Pháp (23%), Tây Ban Nha(19%), Đức (19%), Ý (3%) và Nga (3%).  Ở Châu Âu đa số người dân biết tiếng Đức nhiều hơn tiếng Nga.




Ở Châu Phi, ngoại ngữ phổ biến là:  Anh, Pháp, Ý,  Bồ Đào Nha và Tây Ban Nha.

Ở Châu Úc,  ngoài tiếng Anh là ngôn ngữ chính, ngoại ngữ ở trường học như sau:  Ý, Pháp, Nhật, Hàn, Việt, Trung, Ả rập, Tây Ban Nha, Hin-ddi, Đức, Tây Ban Nha, v.v.. tùy chọn lựa, không theo thứ tự xếp hạng.

Tính theo 5 Châu, ngoại ngữ phổ biến nhất được xếp hạng theo thứ tự như sau: Anh, Pháp, Tây Ban Nha, Ý và Đức.  Tiếng Trung và Nga thì vẫn còn xa vờì so với các ngoại ngữ trên.   Tiếng Trung được xếp hạng sau tiếng Nhật.


Điều này nói lên rằng người Trung quốc rất đông nhưng tiếng Trung chỉ ở trong phạm vi của nước Trung Quốc thôi.  Tiếng Trung không phải là ngoại ngữ quan trọng trên thế giới.  Trong khi đó trên thế giới có hơn 195 nước, bạn đi đến bất cứ nước nào thì người ta cũng sử dụng tiếng Anh.

Cho nên, chọn lựa ngoại ngữ không thể dựa trên dân số đông như Trung Quốc mà phải dựa trên nhiều nước mà đa số người dân ở nước đó có thể sử dụng ngoại ngữ đó.

Trên thế giới, tiếng Anh là ngôn ngữ quốc tế, có tâm vóc quan trọng nhất không ai có thể chối cải điều này. Tất cả nước trên thế giới đều sử dụng tiếng Anh trong vấn đề ngoại giao, thương mại và ở bất cứ lĩnh vực nào.

Ngoài tiếng Anh thi sẽ là tiếng Pháp và Tây Ban Nha vì 2 ngôn ngữ này sử dụng ở rất nhiều nước trên thế giới.  Ví dụ tiếng Tây Ban Nha được sử dụng ở hầu hết tất cả nước ở Châu Mỹ, Châu Âu, Châu Phi và một số nước Châu Á. 

Tiếng Anh rất hữu dụng cho việc làm ăn với tất cả nước trên thế giới; đem lại lợi ích trong dịch vụ du lịch khi khách đến Vietnam vì bất cứ khách du lịch nào cũng nói tiếng Anh; bạn có thể du lịch khắp năm châu sử dụng tiếng Anh; dễ dàng tìm hiểu tài liệu trên google search vì tất cả trang mạng viết bằng tiếng Anh; internet và computer đều sử dụng tiếng Anh; cần thiết trong việc nghiên cứu vì rất nhiều sách vở
tài liệu ở trình độ cao viết bằng tiếng Anh.  Càng học lên cao và muốn tìm hiểu sâu rộng thêm, sách vở tài liệu toàn viết bằng tiếng Anh.

Nói tóm lại, tiếng Anh là ngôn ngữ sử dụng nhiều nhất trên thế giới cho nên nước Vietnam chúng ta không nên đưa tiếng Trung vào trường học hệ ngoại ngữ thứ nhất. 


Chúng ta nên tập trung học tiếng Anh thật tốt để không lãng phí thời gian học tập và dễ dàng hội nhập với thế giới để phát triến đất nước.

Người dân gốc Trung Quốc sống ở Vietnam là 1% và người Nga thì rất ít thì tại sao phải đưa tiếng Trung và Nga vào chương trình ngoại ngữ thứ nhất? 

Nếu tiếng Trung và Nga mà bị bắt buộc phải đưa vào trường học thì tiếng Trung và Nga sẽ là ngoại ngữ phụ chứ không nên đưa vào hệ ngoại ngữ thứ nhất trong bất cứ trường học nào ở Vietnam (từ tiểu học cho đến đại học) vì tiếng Trung và Nga không phải là ngôn ngữ quốc tế đối tác làm ăn, ngoại giao với hơn 195 nước trên thế giới.

Muốn đất nước Vietnam được phát triển mạnh thì Vietnam nên làm giống như Singapore. Tiếng Anh là ngoại ngữ bắt buộc phải học ở cấp tiểu học, trung học và đại học.  Ngoài tiếng Anh, thi học sinh có thể lựa chọn ngoại ngữ phụ khác nếu thích.

Đất nước Vietnam chúng ta nên làm như sau:

Ngoại ngữ thứ nhất (bắt buộc) :  Anh
Ngoại ngữ thứ hai (lựa chọn)   :  Pháp, Tây Ban Nha, Đức, Ý, Nhật, Hàn, Nga, Trung


Ghi chú: Tiếng Pháp, Tây Ban Nha và Ý gần giống nhau vì cùng gốc Latin.  Nếu bạn giỏi 1 trong 3 tiếng này thì bạn sẽ dễ dàng học 2 tiếng còn lại.
 


Tài liệu tham khảo

Wednesday, September 21, 2016

#001: Khi đất nước nghèo sẽ ảnh hưởng đến bạn không?

Trả lờiKhi đất nước Việt Nam nghèo, nó sẽ ảnh hưởng đến bạn.  Vì sao?
  • Đất nước khác đe dọa, thống trị và đất nước sẽ dễ dàng bị mất. Khi đất nước bị mất, bạn sẽ bị mất tất cảĐiều này đã xảy ra trong quá khứ là nước ta bị nước Trung Quốc thống trị hơn 1000 năm;
  • Tiền tệ của nước Việt Nam bị mất giá trị. Nếu kinh tế có xu hướng phát triển lên thì tiền tệ của nước Việt Nam có giá trị hơn. Nếu kinh tế có xu hướng đi xuống thì đồng tiền sẽ mất đi giá trị. Khi tiền tệ của nước bị mất giá trị thì nó ảnh hưởng rất nặng đến đất nước và ảnh hưởng đến bạn trong nhiều cách. Ví dụ:  Dựa trên $1 USD = $22 ngàn VND, một người lao động chân tay (rửa chén, quét dọn, khuân vác) tại Mỹ là $440 triệu VND/năm ($20 ngàn USD/năm). Trong khi ở Việt Nam một người lao động chân tay là $18 triệu VND/năm ($818 USD/ năm). Vì thế một người lao động từ Hoa Kỳ qua Việt Nam cảm thấy rất rẻ và đi chơi rất thoải mái vì giá trị tiền tệ của nước Việt Nam rất thấp. Ngược lại, nếu bạn đi từ Việt Nam qua Hoa Kỳ bạn cảm thấy rất đắt và đi chơi không thoải mái;  Vật giá sẽ bị tăng lên rất nhiều mà trong khi đó tiền lương của bạn thì vẫn vậy.
    Dựa theo đồ thị bên dưới, bạn có nhận thấy tiền tệ Việt Nam càng lúc càng mất đi giá trị không?   Điều này nói lên rằng nền kinh tế của nước Vietnam càng ngày càng đi xuống trong thời gian 2004 - 2016.
    năm 2004:   1 USD = 15000 VND
    năm 2006:   1 USD = 16000 VND
    năm 2010:   1 USD = 18000 VND
    năm 2014:   1 USD = 21000 VND
    năm 2016:   1 USD = 22200 VND

  • Nợ nần rất cao: Khi tiền tệ của một nước thấp nợ nần sẽ càng cao.  Việc trả nợ bằng nhiều hình thức khác nhau:
    • (a) bán sức lao động với giá rẽ (người Việt bị gởi đi lao động ở nước khác với giá công rẽ mạc,v.v..), không khác gì là đưa người dân đi làm nô lệ;
    • (b) cho khai thác rừng với giá rẻ để lấy những cây cổ thụ quí giá đem về Trung Quốc. Phá rừng sẽ ảnh hưởng đến lũ lụt làm người dân bị chết, cuộc sống người dân bị đói khổ, tài sản của người dân/đất nước bị mất mát và phá hoại đến nền kinh tế Vietnam bị thiệt hại nặng nề;
    • (c) cho mướn đất lâu dài với giá rẻ mạc như Formosa được cấp giấy phép doanh nghiệp 70 năm tại Hà Tĩnh, có hơn 20000 người Trung Quốc cư trú rất nguy hiểm cho đất nước Vietnam nếu khi có cuộc tác chiến giữa Việtnam và Trung Quốc xảy ra;
    • (d) bán tài nguyên
    • (e) bán đảo (Trường Sa, Hoàng Sa, v.v..);
    • (f) bán một phần đất của đất nước (biên giới Trung Quốc-Vietnam);
    • (g) bị dưới sự thống trị của Trung Quốc;
          Bị chú: (b) - (g) là những hành động bán nước.  (a) cũng có thể bị liệt kê vào những hành động bán nước tùy theo mức độ ảnh hưởng đến tổ quốc.
  • Dinh dưỡngĂn uống không đủ dinh dưỡng dễ sinh ra bệnh tật. Theo thống kê trên 85% dân số Vietnam bị nghèo. Bệnh tật sẽ lây qua nhiều người dân và có thể ảnh hưởng đến bạn và con cái bạn.
  • Y tế:  Môi trường bị dơ bẩn.  Không khí bị ô nhiễm, đường phố nhiều rác rưởi chuột càng nhiều hơn, v.v.. thì sẽ ảnh hưởng đến tất cả mọi người dễ dàng bị bệnh hơn. Ảnh hưởng đến nhà đầu tư nước ngoài.  Họ sẽ rút vốn đầu tư vì họ sợ bị ảnh hưởng đến sức khỏe của họ, con cái và nhân viên của họ. Họ sợ bị ảnh hưởng cá nhiễm độc gây ra từ Formosa.
  • Giáo dục:  Cuộc sống gia đình gặp khó khăn trẻ em không thể tiếp tục đi học, đặc biệt là những người nghèo ở vùng xa. Cuộc sống của giáo viên và giáo sư gặp khó khăn cũng ảnh hưởng đến chất lượng giảng dạy cho tất cả con cái của mọi người dù là con nhà giàu.  Con và cháu của bạn cũng sẽ bị ảnh hưởng theo.  Tài năng của một quốc gia sẽ bị mất;
  • Xã hội: Tệ nạn xã hội tệ hơn.  Khi người nghèo không có gì và không có tiền để mua những thứ cần thiết cho cuộc sống, họ có thể bị buộc phải chuyển sang trộm cắp để tồn tại.  Ngày càng có nhiều vụ trộm cắp. Cuộc sống sẽ không được an toàn.  Điều này ảnh hưởng đến tất cả mọi người.  Bạn và gia đình bạn dễ bị nguy hiểm hơn;
  • Tham nhũng:  Tham nhũng sẽ nhiều hơn, ảnh hưởng nghiêm trọng đến nền kinh tế của đất nước.  Chậm trễ trong quá trình làm việc.  Nếu đút lót việc giải quyết mau hơn, nếu không đút lót việc bỏ qua một bên.  Điều nầy ảnh hưởng trong việc làm ăn và đi lại cho tất cả mọi người.  Các nhà đầu tư sẽ không dám đầu tư việc kê khai tiền bạc không rõ ràng;  xây dựng không có chất lượng không đảm bảo an toàn bởi vì tham nhũng rút tỉa gây ra sự chết cho bạn và tất cả mọi người.
  • Pháp luật, Đầu tư và Kinh tế :  Pháp luật không rõ ràng; tham nhũng mọi nơi từ trên xuống dưới chậm trễ trong quá trình làm việc. Điều này ảnh hưởng nghiêm trọng đến nhà Đầu tư và  nền kinh tế của đất nước.  Công ty sẽ đóng cửa.  Vì thế công việc của bạn sẽ bị sa thải.

Trên thế giới này có hơn 195 quốc gia, chỉ có vài nước theo Chủ Nghĩa Cộng Sản như Trung Quốc, Bắc Triều Tiên, Cuba và Việt Nam. Tất cả nước theo Chủ Nghĩa Cộng Sản là những nước nghèo. Nghèo ở đây, là hơn 85% dân số ở nước đó, cuộc sống của người dân rất nghèo.

Hiện nay đất nước Vietnam nghèo là do chế độ Cộng Sản gây ra. Một nước dựa trên chế độ Cộng Sản cai trị đàn áp dân, không có tự do, không có dân chủ và không có nhân quyền thì đất nước không thể nào phát triển mạnh được. Chế độ chỉ có một dảng duy nhất thì dân sẽ bầu cho đảng nào đây? Một đảng không phải do dân bầu ra thì sao gọi là dân chủ?
 
Thử hỏi sự đóng góp ý kiến sáng kiến từ 4 triệu đảng viên hoặc từ 90 triệu dân thì cái nào có nhiều sáng kiến hay để tạo dựng đất nước tốt hơn. 

Nếu bạn so sánh Việt Nam và nước khác (nước có nhiều sự tự do và dân chủ  hơn Việt Nam) thì sẽ như thế nào?

Thí dụ VietNam so với Thailand, Singapore, Hàn Quốc (South Korea): Thời điểm trước năm 1975, miền nam VietNam (dưới thời tổng thống Ngô Đình Diệm và VNCH) mạnh hơn Thailand rất nhiều, hơn Singapore và ngang/thua Hàn Quốc một chút thôi. Bây giờ đảo ngược rất xa.  Tối thiểu 40 năm nữa VietNam mới có thể theo kịp Thailand và tối thiểu 60 năm nữa mới có thể theo kịp Singapore, Hàn Quốc như bây giờ.  Nếu Vietnam không có sự thay đổi, không có tự do-dân chủ nhân quyền thì Thailand, Singapore và Hàn Quốc sẽ phát triển gấp nhiều lần hơn so với Vietnam.

Theo bạn tại sao vậy?

Trong thời gian 41 năm (1975 - 2016), là một thời gian rất lâu dài thì đương nhiên bất cứ nước nào cũng phải có sự phát triển.  Vì sự tự do-dân chủ-nhân quyền ở VietNam quá ít (sự tự do-dân chủ-nhân quyền ở Vietnam thì hầu như là con số không nếu so sánh với các nước văn mình như Úc, Mỹ, Canada, Pháp, Anh, v.v...) so với Thailand, Singapore và Hàn Quốc. 

Thử hỏi, Vietnam chỉ có một đảng duy nhất thì người dân sẽ bầu cho đảng nào đây?  Cho nên bất cứ nước nào dưới chế độ Cộng Sản thì không thể gọi là nước "dân chủ".  Ý kiến thì có thể đúng hay sai. Nếu người dân cho ý kiến, nếu không đúng với đường lời của nhà nước Vietnam, thì cho là "phản động" thì thử hỏi ai mà còn dám cho ý kiến để xây dựng đất nước nữa?  Thử hỏi ý kiến đóng góp để xây dựng đất nước từ 4 triệu đảng viên hay từ  90 triệu người dân thì sẽ có nhiều ý kiến tốt hơn?  Vì thế Việt Nam phát triển rất chậm so với Thailand, Singapore và Hàn Quốc. Theo thời gian 41 năm (1975 - 2016) Thailand, Singapore và Hàn Quốc đi lên rất xa so với Việt Nam và Vietnam sẽ dần dần bị nghèo nàn và lạc hậu.

Bạn là người Việt Nam, bạn có muốn dân tộc Việt Nam suốt đời nghèo không? Bạn có muốn nước Việt Nam dần dần trở thành nước nghèo nàn và lạc hậu không?

Nếu bạn muốn nước Vietnam trở thành một nước giàu mạnh thì chế độ Cộng Sản cần phải xoá bỏ.  Nếu ai ai cũng như bạn ngồi yên thì đất nước sẽ dần dần bị mất.  Đến lúc đó bạn muốn ngồi yên thì đã quá muộn.  Lúc đó không những chỉ riêng bạn mà còn con cháu của bạn sẽ bị ảnh hưởng sau này.

Trên thế giới này không ai giúp bạn không ai giúp con cháu bạn.  Nếu bạn muốn vươn lên thì bạn phải phấn đấu, phải đấu tranh.



Bạn có 2 lựa chọn :

1. Đấu tranh - khi đấu tranh có thể bị bắt bớ, bị bỏ tù, bị chết. Đấu tranh thì phải chấp nhận sự hy sinh, phải bước qua sự sợ hãi. Một sự hy sinh rất cao cả vì con cháu, dân tộc và đất nước Vietnam. Đấu tranh sẽ thay đổi đất nước được giàu mạnh hơn. Đấu tranh vì bạn là người Việt, bạn muốn dân tộc và đất nước Việt tốt hơn. Con cháu bạn sẽ có tương lai hơn.

2. Ngồi yên không làm gì hết để đất nước càng ngày càng nghèo lạc hậu và một ngày con cháu bạn trở thành nô lệ của TQ (TQ cai trị Vietnam qua hình thức kinh tế)..Cuộc sống tương lai của bạn và con cháu càng ngày bị tệ hại hơn. Bạn và con cháu có thể bị chết vì môi trường độc hại hoặc bị mổ nội tạng như Tây Tạng khi TQ hoàn toàn cai trị Vietmam. Là một kẻ hèn, không xứng đáng là một con dân Việt.

Cuối cùng, câu trả lời nằm trong tay của bạn.


Tài liệu tham khảo:

Author  :  VIETNAM THUONG YEU
Website:  http://vnthuongyeu.blogspot.com