Sunday, October 9, 2016

#003: Tự do rất cần thiết và quan trọng để phát triển kinh tế nước Vietnam

Tự do là điều rất cần thiết và quan trọng đối với một nước để phát triển kinh tế.

Nếu so sánh thời gian 1975-1986 thì hiện nay Việt Nam có nhiều tự do hơn so với thời điểm lúc đó.  Trong thời gian 1975-1986 người dân muốn đi qua các tỉnh phải có giấy thông hành và phải có giấy chứng nhận của địa phương tại địa điểm đi và về.  Cuộc sống của người dân bị rình mò và bị lên án với nhau mỗi ngày và đêm.  Mỗi đêm tất cả mọi người đều bị bắt đi họp, bị lên án, tố cáo nhau và có những người bị bắt đi luôn bị bắn chết mà không hay, v.v...

Từ tháng 12 năm 1986 trở đi, Việt Nam “Đổi Mới” mở rộng tự do đi lại cho người dân, tự do đầu tư trong nước/ngoài nước và tự do thương mại cho nên kinh tế Việt Nam được phát triển hơn.  Vì thế Tự do là điều cần thiết đối với một nước để phát triển kinh tế.  Nhưng nếu không có thêm yếu tố tự do khác thì sự phát triển kinh tế sẽ bị chậm dần so với các nước khác.  Dựa theo http://www.tradingeconomics.com/vietnam/currency, bạn có nhận thấy tiền tệ Việt Nam càng lúc càng mất đi giá trị không?  
Vậy theo bạn, nền kinh tế của nước Vietnam lên hay xuống trong thời gian 2006 - 2016?
              đấu năm 2006:   1 USD = 16000 VND
              đấu năm 2012:   1 USD = 21000 VND
              đấu năm 2016:   1 USD = 22000 VND

Nếu bạn so sánh Việt Nam và nước khác (nước có nhiều sự tự do hơn Việt Nam) thì sẽ như thế nào?

Thí dụ VietNam mà so với Thailand, Hàn Quốc (South Korea): Thời điểm năm 1975, nền kinh tế VietNam mạnh hơn Thailand nhiều và ngang/thua Hàn Quốc một chút thôi. Bây giờ đảo ngược rất xa.  Tối thiểu 40–50 năm sau VietNam mới có thể theo kịp Thailand và Hàn Quốc như bây giờ.  Nếu Vietnam không có sự thay đổi, không có tự do dân chủ và nhân quyền thì Thailand và Hàn Quốc sẽ phát triển gấp nhiều lần hơn so với Vietnam.


Theo bạn tại sao vậy?  Nền kinh tế của Việt Nam có sự phát triển nhưng do Việt Nam có sự tự do ít hơn Thailand và Hàn Quốc vì thế kinh tế Việt Nam phát triển chậm hơn so với Thailand và Hàn Quốc. Theo thời gian 41 năm (1975 - 2016) nền kinh tế Thái Lan và Hàn Quốc đi lên rất xa so với Việt Nam.

Nếu so sánh sự tự do giữa Việt Nam và Úc hoặc Mỹ thì sao? Nếu căn cứ theo đơn vị 100%, sự tự do ở Úc hoặc Mỹ là 100% thì sự tự do nước Việt Nam chúng ta chỉ được 5% thôi.  Nếu nước chúng ta có được sự tự do 70% của nước Úc hoặc Mỹ thì kinh tế Việt Nam sẽ tăng trưởng rất mạnh và Vietnam sẽ là nước rất giàu mạnh so với các nước khác trên thế giới.

Tự do là điều cần thiết đối với một nước để phát triển kinh tế.  Có tự do sẽ có sự cạnh tranh, phẩn đấu, sáng tạo và sẽ có ý kiến đối nghịch.

Ý kiến thì có thể đúng hoặc sai. Ý kiến ​​cần được lắng nghe, tôn trọng và xây dựng lẫn nhau.

Đối với một công ty, nếu bạn không có được sự tự do để nóí lên ý kiến hay sáng kiến ​​sáng tạo cho công ty, thì công ty sẽ không được phát triển mạnh và kỹ năng của bạn sẽ bị mất dần.

Đối với một nước cũng vậy, nếu người dân không có được sự  tự do để nóí lên ý kiến hay sáng kiến cho đất nước, thì đất nước sẽ không được phát triển mạnh và thiên tài của đất nước sẽ bị mất dần. 

Tự Do bao gồm nhiều thể loại.  Trong đó Tự Do Ngôn Luận rất cần thiết để đưa đất nước đi lên.  Ở đây chỉ nêu ra vài thí dụ liên quan đến Tự Do Ngôn Luận: tự do Internet, tự do báo chí truyền thông và tự do biểu tình.

InternetThế giới ngày nay là thế giới Internet.  Internet rất quan trọng trong cuộc sống.  Muốn hiểu biểt vấn đề gì đó, bạn có thể lên internet search sẽ tìm ra được những thông tin mà mình muốn biểt.  Internet rất hữu ích cho sự hiểu biết của người dân để phát triển đất nước bao gồm lãnh vực chính trị, kinh tế, khoa học, giáo dục, sức khỏe, v.v...  Nước Vietnam chúng ta hạn chế người dân trong nước trong lãnh vực Internet.  Thí dụ rất có nhiều websites người dân ở bên nước ngoài đọc được trong khi đó người dân ở trong nước thì không đọc được.  Như vậy thì sao gọi là tự do?   Thật ra, Internet ngày càng phát triển cho nên không có cách gì để hạn chế internet được.  Hạn chế được ngày hôm nay nhưng không thể hạn chế được ngày mai.  Vì thế, Internet không nên bị hạn chế, sẽ ảnh hưởng đến nền phát triển của đất nước.


Báo chí truyền thông: Báo chí trung thực thì cần phải 2 chiều. Ở Vietnam báo chí dưới sự lãnh đạo và kiểm duyệt của nhà nước, người viết báo bị hạn chế. Nếu viết ra sự thật thì cho là “phản động”. Cho nên chỉ là thông tin một chiều.  Nếu là một chiều nghĩa là không được trung thực vì không thể biết được ý kiến của người dân muốn nói gì.  Thí dụ:

  • Ở Vinh, có hơn 30 ngàn người dân xuống đường biểu tình yêu cầu đóng cửa Formosa http://vnthuongyeu.blogspot.com.au/p/news.html (Post #1) vì các hóa chất trong nước xả thải của Formosa độc hại  gây ra tình trạng cá chết hàng loạt ở miền Trung Việt Nam.  Đây là một trong những cuộc biểu tình lớn ở Vietnam.
  • Ở tỉnh Khánh Hòa, người dân biểu tình yêu cầu trả lại môi trường trong lành, bi lực lượng Công An lợi dụng quyền lực đánh người dân biểu tình dã man http://vnthuongyeu.blogspot.com.au/p/news.html (Post #2).
Tại sao trên đài truyền hình Vietnam không có cuộc phỏng vấn trực tiếp với người biểu tình để cho tất cả người dân biết được sự thật họ đòi hỏi gì?

Tại sao Chính Phủ/cấp lãnh đạo không có cuộc thảo luận trực tiếp với người biểu tình để bày tỏ sự quan tâm đến họ?

Tại sao báo chí truyền thông không đòi hỏi Chính Phủ/cấp lãnh đạo trừng phạt lực lượng Công An này (Post #2) vì họ đã sai phạm luật pháp đánh đập người dân.


Thử hỏi bao nhiêu người dân biết được sự thật về thông tin trên?  Như vậy thông tin bị che đậy, thông tin một chiều thì sao gọi là tự do báo chí truyền thông?  Vậy truyền thông có trung thực không? Một người làm báo chí truyền thông mà bị hạn chế như vậy tài năng sẽ không được phát huy thì Vietnam sẽ mất đi những nhân tài trong lãnh vực truyền thông. Cũng như tin tức bóp méo sự thật gởi đến người dân sẽ bị tiếp thu sai.

Thời đại bây giờ khác xưa.  Bây giờ người dân có thể biết được thông tin thật dễ dàng qua Internet, Facebook, Blogging, YouTube, Mobile phone, Phone, Satellite, Radio, v.v… người dân dễ dàng nhận biết được thông tin nào đúng và sai.  Cho nên nếu thông tin che đậy hoặc bóp méo sự thật thì người dân sẽ không còn tin tưởng nữa.  Báo chí truyền thông là nền tảng của đất nước cần phải trung thực để mọi người dân biết được và tin tưởng.  Một khi không được sự tin cậy của người dân thì đất nước sẽ bị loạn.   Báo chí truyền thông bị hạn chế sẽ ảnh hưởng đến nền phát triển của đất nước.


Biểu tình:  Hàng triệu người xuống đường biểu tình đóng góp ý kiến xây dựng đất nước, bày tỏ tâm tư và cảm nghĩ của mình.  Ý kiến có thể không hòa hợp với ý kiến của Đảng thì cho là “Phản Động” rồi đàn áp đánh đập?  Chẳng lẽ hàng triệu người dân là “Phản Động” hết sao?  Chẳng lẽ bạn giỏi hơn hàng triệu người dân và nghĩ rằng họ không có đủ kiến thức để nhận xét đúng hoặc sai, nghe người ta xúi dục sao? Tại sao Chính Phủ và cấp lãnh đạo không trực tiếp nói chuyện với họ để xem họ đòi hỏi gì và để cùng nhau góp ý xây dựng đất nước?  Điều đáng nói ở đây là đàn áp họ, làm khó dễ cuộc sống của người dân, kiểm điểm, phê bình, bắt giam, hành hạ và tra tấn khi họ có ý kiến khác biệt với mình? Vậy gọi là tự do ngôn luận và dân chủ sao? Nếu đàn áp càng nhiều thì sự căm thù càng cao!   Nếu đàn áp 1 người thì sẽ có thêm 100 người hận thù; Nếu đàn áp 10 người thì sẽ có thêm 1000 người hận thù; v.v… Đó là định luật tự nhiên!!!. Nếu như thế sự hận thù sẽ truyền đến con cháu thôi.  Chúng ta là người Vietnam, nên đoàn kết!!! Một đất nước vững mạnh rất cần sự hỗ trợ và sự tin tưởng của người dân.   Có dân thì mới có nước.  Thế giới thời nay với sự sáng tạo không ngừng của Internet, Mobile phone, Phone, Satellite, Radio, v.v… rất là hiện đại vì thế bất cứ người dân nào cũng đều dễ dàng biết được thông tin nào dúng và sai, cho nên đất nước ta nên lắng nghe người dân và cùng nhau xây dựng nước.  Tự do ngôn luận và dân chủ bị hạn chế sẽ ảnh hưởng đến nền phát triển của đất nước.

No comments:

Post a Comment